釋義 |
1. 溫度高的。例:聽候鼎熱的時,才下油落去炒。Thìng-hāu tiánn jia̍t ê sî, tsiah hē iû lo̍h-khì tshá. (等到鍋子的溫度夠熱了之後,再把油放下去炒。) 2. 形容人因為攝取燥性食物而引起體內虛火上升。例:麻油較熱,你若虛火大就毋通食。Muâ-iû khah jia̍t, lí nā hi-hué tuā tō m̄-thang tsia̍h. (麻油較燥熱,你如果虛火上升就不要食用。) 3. 形容人際關係的交流熱絡。例:𪜶兩个當咧熱,無人會當共𪜶拆散。In nn̄g ê tng teh jia̍t, bô lâng ē-tàng kā in thiah-suànn. (他們兩個正打得火熱,沒人能拆散他們。)
|